Tiêu đề có thể được viết lại thành: "Nỗi Tuyệt Vọng".
Hiền tựa lưng vào cầu thang, lảo đảo trong vô thức, đôi tay run rẩy nắm chặt tờ giấy. Chị nhớ ánh mắt buồn của Quang, những lời cay nghiệt từ mẹ chồng như dao cắt vào tim, khoét sâu nỗi đau khát khao làm mẹ. Khi rời khỏi căn phòng trắng xóa, Hiền hiểu rằng ước mơ của mình mãi xa vời, với những tháng ngày bất an trong ngôi nhà nhỏ. Đôi mắt chị mờ đục giữa mùi thuốc sát trùng, nơi tờ giấy chấm dứt hạnh phúc mong manh được trao. Vô sinh - một điều Hiền chưa bao giờ nghĩ sẽ xảy ra, và chị tự hỏi mình đã sai ở đâu, chỉ mong ước được làm mẹ, bế bồng đứa con của mình.
Hiền đã đặt cược cuộc đời mình vào anh, người thừa kế của dòng họ, người hứa sẽ tìm cho mẹ một nàng dâu hoàn hảo và sinh cho bà những đứa cháu xinh xắn. Hiền không dám ước ao việc làm mẹ hay sinh con trai như mẹ chồng mong muốn. Ngước mặt lên trời, Hiền để nước mắt rơi, mong gào lên để xóa tan nỗi đau ngày hôm nay. Cầm tờ giấy trên tay, Hiền cảm thấy nỗi đau rõ ràng nhưng không dám đối diện, khiến trái tim cô đau đớn. Dù cố gắng kìm nén, nước mắt vẫn chảy mãi, không tuân theo lý trí.
Mặc cho ánh mắt khó chịu của người qua đường, Hiền ngồi khóc như một đứa trẻ. Nhìn thấy những người phụ nữ vui vẻ mang thai và chăm sóc con, chị cảm thấy xót xa và tim mình như bị bóp nghẹn. Họ đến bệnh viện với niềm vui mong chờ, trong khi Hiền mang theo nỗi sợ hãi và hy vọng mong manh, nhưng ra về chỉ với tuyệt vọng. Những lời nói của mẹ chồng như những vết thương trong lòng, khiến chị cảm thấy áp lực và lo lắng về việc mình chưa có thai. Dù biết mình đang tự an ủi, những suy nghĩ ấy giúp chị đứng vững trước những chỉ trích. Nhưng khi cầm kết quả khám trên tay, mọi hy vọng như sụp đổ.
Tiếng mẹ chồng vang lên: “Nếu cô không sinh con được, tôi sẽ cưới vợ khác cho nó…”. Nỗi đau đến đột ngột, nhưng Hiền sợ nhất là mất Quang, chỗ dựa duy nhất của mình. Làm dâu mà không được chấp nhận, Hiền không còn lý do biện minh. Bước đi chậm rãi, mắt ướt đẫm, Hiền cảm thấy lạc lõng và không biết tương lai mình sẽ ra sao khi rời khỏi ngôi nhà này. Đôi tay run rẩy, ánh mắt xa xăm đầy tuyệt vọng.


Source: https://afamily.vn/vo-vong-20120119013359164.chn